Hôm nay, trong không khí đầu xuân tươi mới, chúng ta cùng họp mặt tại cuộc gặp gỡ chi hội hữu nghị thơ ca Việt – Lào, để cùng nhau chia sẻ, tôn vinh những giá trị văn hóa và tinh thần đoàn kết giữa hai dân tộc. Tôi rất vinh dự và xúc động khi được đứng đây để nói vài lời từ trái tim mình.
Hùng ca hữu nghị Sợi dây kết nối hai dân tộc trong “Bài ca hữu nghị Việt – Lào”
Biên Hòa quê em: Khúc ca tự hào và đổi mới
Trước hết, tôi muốn nói về bài thơ “Biên Hòa quê em” của tác giả Hoàng Văn Thống. Đây là một lời ngợi ca đầy tự hào về quê hương Biên Hòa – nơi gắn liền với bề dày lịch sử, văn hóa và truyền thống cách mạng. Bằng cảm xúc chân thành, tác giả đã khéo léo tái hiện hình ảnh Biên Hòa trong thời kỳ đổi mới, một vùng đất đang chuyển mình mạnh mẽ, tràn đầy sức sống và khát vọng vươn lên. Với lời thơ mộc mạc, gần gũi nhưng không kém phần sâu sắc, bài thơ không chỉ khắc họa những đổi thay về diện mạo quê hương mà còn làm nổi bật giá trị văn hóa, con người và niềm tin yêu với đất mẹ.
Hùng ca hữu nghị: Sợi dây kết nối hai dân tộc trong “Bài ca hữu nghị Việt – Lào”
Thơ ca không chỉ là tiếng lòng của cá nhân mà còn là sợi dây kết nối tâm hồn giữa những dân tộc anh em. “Bài ca hữu nghị Việt – Lào” của Thạc sĩ, nhà thơ Hoàng Văn Thống, là một bản hùng ca thấm đẫm tình cảm gắn kết, phản ánh sâu sắc mối quan hệ keo sơn bền chặt giữa hai quốc gia. Không chỉ ca ngợi quá khứ hào hùng, bài thơ còn thể hiện sự tri ân và khẳng định tinh thần đoàn kết không phai mờ qua thời gian. Với sự kết hợp tinh tế giữa hình ảnh biểu tượng và nhạc điệu hài hòa, tác phẩm này xứng đáng là một biểu tượng đẹp của tình hữu nghị Việt – Lào.
Tác giả đã giao lưu và chụp hình luu niệm tại buổi họp mặt đầu xuân
Tình yêu quê hương và những kỷ niệm đẹp qua sóng biển quê hương
Tiếp theo, tôi xin chia sẻ về bài thơ “Sóng Biển Quê Hương” của nhà thơ Trịnh Thanh Nguyễn, một tác phẩm đầy cảm xúc, mang đến cho người đọc những cảm nhận sâu lắng về tình yêu quê hương. Bài thơ không chỉ là tiếng lòng của người con xa quê mà còn là lời nhắc nhở về tình cảm gia đình, về những kỷ niệm đẹp đã từng nuôi dưỡng tâm hồn chúng ta.
Sắc hoa xuân và những biểu tượng tinh túy
Trong không khí rộn ràng của mùa xuân, bài thơ “Xuân & Sắc Hoa” của nhà thơ Nguyễn Thanh Tịnh đã chạm đến trái tim người đọc bằng những vần thơ trữ tình, sâu sắc. Bài thơ không chỉ vẽ nên bức tranh thiên nhiên tươi đẹp mà còn gợi lên những triết lý sâu sắc về cuộc sống và thời gian. Tác phẩm của Trịnh Thanh không chỉ làm đẹp thêm thi đàn Việt Nam mà còn là lời nhắc nhở mỗi chúng ta hãy sống trọn vẹn, vì mùa xuân và tuổi trẻ đều quý giá và không bao giờ trở lại lần thứ hai.
Xuân: Hòa ca giữa tươi mới và ký ức
Cuối cùng, tôi xin giới thiệu bài thơ “Xuân” của Trịnh Thanh như một bản giao hưởng tràn đầy cảm xúc, mang đậm hương vị của mùa xuân và nỗi nhớ quê hương. Dòng thơ “Dáng Xuân e thẹn mỉm cười, Lòng Xuân rạo rực, nhớ người … quê xưa!” mở ra một khía cạnh khác của mùa xuân: sự giao thoa giữa hiện tại và quá khứ, giữa niềm vui của hiện hữu và nỗi nhớ ấm áp về những ký ức đã qua.
Kính thưa quý vị, những bài thơ mà tôi vừa chia sẻ không chỉ là những tác phẩm nghệ thuật mà còn là sợi dây gắn kết tâm hồn, văn hóa và tinh thần giữa hai dân tộc Việt – Lào. Qua những vần thơ, chúng ta không chỉ thấy được sự gắn bó keo sơn của quá khứ mà còn cảm nhận được niềm tin yêu, hy vọng vào một tương lai tươi sáng và vững bền.
Xin chân thành cảm ơn quý vị đã lắng nghe. Chúc chi hội hữu nghị thơ ca Việt – Lào ngày càng phát triển, gắn kết và lan tỏa những giá trị cao đẹp.
TS. Bùi Quang Xuân