Bàn Văn Minh: Chàng trai Lào Cai và Hành trình khám phá 63 tỉnh thành Việt Nam

Với ba lô trên vai và đôi chân không biết mỏi, chàng trai 9x đến từ Lào Cai đã bắt đầu hành trình khám phá trọn vẹn 63 tỉnh thành Việt Nam – một hành trình mà không chỉ địa lý được mở rộng, mà cả tâm hồn cũng được trui rèn, làm đầy bởi trải nghiệm và cảm xúc.

   Tây Bắc – nơi khởi đầu của những giấc mơ cao nguyên

Anh bắt đầu từ chính quê hương mình – miền Tây Bắc hùng vĩ. Từ đỉnh Fansipan nơi “nóc nhà Đông Dương” đến những thửa ruộng bậc thang Mù Cang Chải vàng óng mùa lúa chín, từ chợ phiên Bắc Hà rực rỡ sắc màu đến đêm lửa trại trong bản người Mông ở Lai Châu. Mỗi nơi anh đến là một trang ký ức đầy gió, đầy sương và đầy tiếng cười của đồng bào miền núi. Ở đây, anh học được sự mộc mạc và lòng kiên cường – giữa thiên nhiên khắc nghiệt, con người vẫn sống chan hòa, đùm bọc nhau từng bữa cơm, từng củ khoai.

TÂY BẮC – MÙA VÀNG KHÔNG CHỈ CÓ LÚA

Tây Bắc – hai tiếng ấy gợi lên hình ảnh của núi non trùng điệp, sương giăng lối mòn và những nếp nhà ẩn hiện giữa tầng tầng ruộng bậc thang. Nhưng với chàng trai trẻ trong hành trình khám phá 63 tỉnh thành, Tây Bắc không chỉ là một điểm đến, mà là nơi khởi đầu cho hành trình tìm lại chính mình giữa thiên nhiên và văn hóa.

Lào Cai – nơi bắt đầu của giấc mơ

Anh xuất phát từ chính quê hương mình – Lào Cai, với thị trấn Sa Pa mờ ảo trong sương sớm, nơi có đỉnh Fansipan vươn cao kiêu hãnh. Một buổi sáng giữa mùa thu, anh leo núi từ bản Cát Cát, nghe tiếng suối róc rách, bắt gặp đôi vợ chồng người H’Mông đang gùi củi, họ mỉm cười chào như người quen lâu ngày. “Ở đây, người ta không cần hỏi tên, chỉ cần thấy là người đi đường, đã là bạn”, anh viết.

Yên Bái – mùa lúa chín như tranh

Rời Lào Cai, anh tới Mù Cang Chải, nơi những thửa ruộng bậc thang phủ kín sắc vàng óng ả như tấm thảm của trời đất. Anh đi bộ qua La Pán Tẩn, ăn bữa cơm cùng người Thái trắng, và nghe kể chuyện về mùa gặt. “Mỗi bông lúa là một nỗi nhọc nhằn, một hy vọng. Nhìn cánh đồng vàng, tôi không chỉ thấy đẹp, mà thấy cả công sức và tình người.”

Hà Giang – nơi đá nở hoa

Anh đến Hà Giang vào cuối thu – khi tam giác mạch bắt đầu bung nở, phủ hồng lên triền núi xám. Đèo Mã Pì Lèng khiến tim anh thắt lại vì vẻ đẹp hùng vĩ. Nhưng điều khiến anh nhớ mãi là đêm ở Đồng Văn, ngủ trong một nhà cổ, uống trà cùng chủ nhà – một người Dao đỏ từng là giáo viên, giờ mở homestay để kể chuyện bản làng cho du khách.

Sơn La, Điện Biên – nơi bản sắc sống cùng thời gian

Ở Sơn La, anh được mời tham gia Tết độc lập của người Mông – nơi mọi người mặc đẹp nhất, múa khèn, hát giao duyên suốt đêm. Ở Điện Biên, anh lặng người trước tượng đài Chiến thắng, và xúc động khi nghe người già kể về những ngày đào hầm, tải đạn. “Đi để thấy, để hiểu đất nước mình đã từng đau, từng đứng dậy và chưa bao giờ khuất phục,” anh ghi trong nhật ký hành trình.

Văn Minh giữa núi rừng

Tây Bắc dạy anh bài học về sự tôn trọng. Anh học cách xin phép trước khi chụp ảnh, không chen vào lễ hội khi không được mời, và luôn giữ gìn không gian sống của người bản địa. “Văn minh không phải là mang hiện đại đến núi rừng, mà là khi ta bước vào một thế giới khác mà vẫn giữ được sự tử tế và nhường nhịn.”

Tây Bắc – nơi những bước chân đầu tiên của hành trình 63 tỉnh thành trở thành bước đi đầu tiên của một trái tim lớn lên trong từng câu chuyện, từng ánh mắt, từng ngọn gió từ núi rừng.

Miền Trung – nơi nắng cháy da, nhưng lòng người ấm áp

Anh men theo đường đèo Hải Vân, dừng chân ở Huế để lặng mình trước vẻ trầm mặc của kinh thành xưa. Buổi sáng ở Hội An, anh uống cà phê bên dòng Hoài Giang, nghe tiếng rao bánh mì xen giữa tiếng guốc mộc. Đến Quảng Bình, anh băng qua những cánh rừng để vào động Phong Nha – nơi thiên nhiên tạo nên một kiệt tác không lời. Mỗi vùng đất miền Trung đều cho anh cảm giác như lật mở một lớp trầm tích văn hóa lâu đời – nơi di sản và hiện đại giao thoa, nơi con người sống chậm mà sâu.

Tây Nguyên – đại ngàn và âm vang sử thi

Tây Nguyên là một trong những vùng đất khiến anh lưu luyến nhất. Đêm ở Kon Tum, anh được mời rượu cần giữa tiếng cồng chiêng, bên ánh lửa bập bùng và câu chuyện của già làng. Anh theo người Ê Đê lên rẫy, nghe họ nói về cách “đọc” rừng, cách sống hài hòa với đất trời. Ở Buôn Ma Thuột, anh nhâm nhi cà phê chồn nguyên chất trong tiết trời se lạnh – thấy rõ nơi đây không chỉ là thủ phủ cà phê, mà còn là thủ phủ của sự giao hòa giữa thiên nhiên và con người.

Miền Nam – hào sảng và chan chứa tình người

Xuôi về Nam, minh  đến với miền Tây sông nước – nơi ghe xuồng là phương tiện, chợ nổi là nét văn hóa độc đáo. Anh thức dậy lúc 4 giờ sáng ở Cần Thơ để kịp theo thuyền ra chợ Cái Răng, ăn tô hủ tiếu ngay giữa lòng sông. Ở Trà Vinh, Sóc Trăng, Bạc Liêu, anh khám phá văn hóa Khmer đậm đà và được mời tham gia một lễ hội chùa. Miền Nam không cầu kỳ, nhưng luôn khiến anh thấy được sống – bằng sự phóng khoáng, nụ cười hào sảng và những bữa cơm “có gì ăn nấy” nhưng đầy ắp tình người.

Đảo xa – những viên ngọc giữa biển Đông

Từ Phú Quốc đến Lý Sơn, từ Côn Đảo đến Cô Tô, những hòn đảo nhỏ mang trong mình không chỉ vẻ đẹp nguyên sơ mà còn là những câu chuyện bi hùng. Anh thắp nhang ở nghĩa trang Hàng Dương, đứng lặng trước mộ chị Võ Thị Sáu. Anh lặn ngắm san hô ở Nam Du, rồi cùng ngư dân kéo lưới lúc hoàng hôn. Mỗi hòn đảo như một thế giới nhỏ, giữ gìn sự thanh bình và ký ức linh thiêng của dân tộc.

Đi để sống văn minh hơn

Trên từng bước chân ấy, anh không chỉ khám phá cảnh sắc hay ẩm thực, mà còn tìm thấy những bài học về văn minh sống. Đó là khi anh được người dân mời ăn cơm, anh rửa bát cùng gia chủ. Là khi vào nơi tôn nghiêm, anh bỏ mũ, cúi đầu. Là lúc anh đi rừng, không hái hoa, không xả rác, chỉ mang về… những tấm ảnh và câu chuyện đẹp.

Bởi với minh, đi nhiều không phải để khoe, mà để hiểu và sống tử tế hơn. Và hành trình ấy, chính là thanh xuân – rực rỡ, đậm đà bản sắc và lặng lẽ trưởng thành.